truyện sự trả thù của mẫu đơn; 21/04/2022 TRUYỆN SỰ TRẢ THÙ CỦA MẪU ĐƠN. Không chỉ nhớ, mà Bích xoa xúc động chuẩn bị khóc luôn rồi.Cô mím môi ngăn cho khách hàng không khóc, làm cho nũng đậy đi: "Bác thiệt là tốt.Ai mà được gia công con dâu của bác bỏ chắc yêu
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. Chương 15 Bệnh Viện Người từ trong phòng cấp cứu còn chưa đi ra, Lục Thần Hạo đã nhận được một cuộc điện thoại khẩn. Anh nhìn dãy số, nhíu mày, lấy cớ đi nghe điện thoại ra cuối hành lang nghe máy. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Có chuyện gì?" "Cậu chủ, ông Ba... đã bị cướp đi rồi!" Người bên kia dường như dùng hết can đảm để thông báo, giọng run run. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Cậu nói gì? Bị cướp đi?" Lục Thần Hạo chau mày, ánh mắt lạnh xuống. Là kẻ nào to gan dám cướp người dưới mí mắt của Lục gia. Chán sống rồi à? "...Vâng." Người bên kia nín thở, các dây thần kinh căng cứng, như chỉ sợ cậu chủ sẽ từ màn hình điện thoại chui ra, bắn hắn một phát nát đầu. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Có biết là ai làm không?" Sắc mặt Lục Thần Hạo giờ so với băng tảng không khác là mấy. Có nữ y tá đi ngang qua, vô tình nhìn qua lập tức run sợ, chạy khiếp. "... Không ... Chúng tôi chưa kịp nhìn rõ đã bị đánh ngất." Hắn khó khăn nói, đồng thời cảm thấy xấu hổ vô cùng. Bọn hắn hai mươi lăm người, toàn bộ đều là những vệ được coi là tinh anh nhất được cậu chủ đặc biệt lựa chọn ra sau những bài kiểm tra khắt khe, vậy mà ngay cả bóng dáng đối phương ra sao cũng chưa nhìn ra đã bị đánh bất tỉnh rồi, tận nửa tiếng sau mới tỉnh lại. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Chuyện này mà truyền ra bên ngoài, không phải sẽ bị người ta cười thổi mũi sao. Đây đúng là một sỉ nhục lớn đối với mười mấy năm học võ! "Sao?" Lục Thần Hạo khi nãy còn đỡ, vừa nghe câu này xong, cơn thịnh nộ lập tức xông lên não. "Bị đánh ngất toàn bộ, các cậu là đầu heo à?" Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "..." Người bên kia chỉ biết rụt cổ, không dám nói gì. Lục Thần Hạo cũng không cần hẳn nói, anh hít sâu điều chỉnh thăng bằng, nói "Tạm thời đi tìm chú Ba về cho tôi. Điều tra xem đối phương là ai." Hiện tại chưa biết tình hình của Tuyết Vũ ra sao, anh không thể rời đi được. Mà nếu có kết quả rồi thì anh cũng không thể đi, cứ để người của mình đi tra trước vậy. Cúp máy, anh cân nhắc một lúc, coi như không có gì trở lại trước cửa phòng cấp cứu. Giờ ba mẹ vợ vẫn còn ở đây, trước vẫn không nên nói cho ông già anh biết thì hơn. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Sau hai giờ phẫu thuật, cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng tắt đèn. Bác sĩ ra thông báo Tuyết Vũ đã qua cơn nguy kịch, tĩnh dưỡng một tuần có thể ra viện. Mọi người ai cũng đều thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt dần tốt hơn. Không khí u ám ngoài cửa phòng cấp cứu nhờ thế tan biến. Bà Trần vui mừng đỏ hoe con mắt, không nói nên lời. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Bà Lục hú hồn hú vía, vuốt vuốt ngực "May quá, may con bé không sao. Cảm tạ trời đất." Nó mà có chuyện. Trần gia chắc chắn sẽ không bỏ qua. Lại còn chuyện kinh doanh nữa chứ. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Lấy lý do mấy vị phụ huynh đều lớn tuổi, ở lại bệnh viện không tốt cho sức khỏe, Lục Thần Hạo đuổi khéo cả nhà nội lẫn nhà ngoại về, tự mình trông Tuyết Vũ. Lần này là cô cứu anh đấy. Dù anh có không thích cô thì cũng không thể vô trách nhiệm mà mặc kệ cô được. Lại nói, cô là vợ hợp pháp của anh. Xét về phương diện nào, anh cũng phải ở lại chăm sóc cô. Bà Trần muốn ở lại với con gái, lại cảm thấy Lục Thần Hạo nói có lý, không phản đối, chỉ vào thăm Tuyết Vũ một lát, dặn dò thêm mấy điều cần chú ý rồi cùng chồng ra về. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Tiễn mấy vị phụ huynh đi về, Lục Thần Hạo đi vào phòng hồi sức Tuyết Vũ đang nằm. Chỉ qua mấy tiếng, da mặt hồng hào đã tái nhợt như trang giấy. Đôi môi đỏ hồng tự nhiên cũng nhạt đi vài phần, chỉ là so với môi của người bình thường, trông vẫn đậm màu hơn, nhờ thế nhìn qua cũng khiến người ta có cảm giác sắc mặt tươi hơn vài phần. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Không qua bao lâu, điện thoại trong túi Lục Thần Hạo reo chuông. Nhìn tên người gọi đến, anh thở dài một tiếng, bắt máy. "Sao vậy?" "Không có gì, em chỉ muốn hỏi, tối nay anh có qua không?" Giọng nói êm ái ngập ngừng của Liễu Tư Linh vang lên. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Có điều, lúc này Lục Thần Hạo không có tâm tư đâu mà đi phân tích cảm xúc của người yêu, giọng anh khá lãnh đạm. "Anh có việc, không qua được. Em ngủ sớm đi." Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Nói xong cúp máy luôn. Liễu Tư Linh chưa kịp hỏi cái gì, chuông báo kết thúc cuộc gọi đã vang lên. Nhìn màn hình đen ngòm, Liễu Tư Linh nhíu mày. Lục Thần Hạo chưa bao giờ kết thúc cuộc gọi của cô nhanh như vậy, cũng chưa từng dùng giọng nói lạnh lùng khi nãy với cô. Có việc? Giờ này thì anh có thể có việc gì được. Nếu anh đi uống rượu cùng với đám bạn quý tử kia thì đã gọi cho cô biết trước rồi, bình thường đều như vậy, không phải sao. Hơn nữa, còn sẽ dỗ dành cô mấy câu mới tắt máy. Còn lần này... Thái độ của anh quá khác thường. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Không phải là... đã bị Trần Tuyết Vũ kia dụ dỗ giữ ở nhà rồi đấy chứ? Liễu Tư Linh giật mình, bất giác đứng bật dậy, vẻ mặt căng cứng. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Nhớ tới hôm nay Lục Thần Hạo đối xử ân cần với cô như vậy, hẳn Trần Tuyết Vũ đã nhìn ra gì đó. Phụ nữ mà, có ai lại có thể chấp nhận chồng mình dịu dàng với người phụ nữ khác đâu. Chắc chắn Trần Tuyết Vũ sẽ giở thủ đoạn để lôi kéo tình cảm của Lục Thần Hạo. Xét về dáng người, Liễu Tư Linh cô dám tự tin nói mình quyến rũ, cuốn hút hơn Trần Tuyết Vũ. Nhưng ngoài lợi thế này ra, cô cái gì cũng không bằng Trần Tuyết Vũ. Nếu có một ngày, Lục Thần Hạo thật sự thích Trần Tuyết Vũ, vậy cô phải làm sao? Càng nghĩ, Liễu Tư Linh càng hoang mang, bất an. Cô không muốn cả đời phải sống ở tầng lớp bình dân hèn mọn này. Lục Thần Hạo là người đàn ông của cô, không ai được phép cướp đi! Danh phận dâu trưởng Lục gia, tương lai nắm quyền cai quản Lục gia phải là của cô. Trần Tuyết Vũ không được phép cướp đi! Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Khẽ liếc mắt qua nhìn quyển tạp chí Mẹ và Bé, Liễu Tư Linh hạ ánh mắt, hai hàng mi cong dày che đi đôi con ngươi âm hiểm. Xem ra, cô cần phải có một đứa con... Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Hai giờ sáng, Tuyết Vũ tỉnh lại. Nhìn bố cục căn phòng, cô biết mình đang ở bệnh viện. Có lẽ do tác dụng thuốc gây tê vẫn còn, cô không có cảm giác đau đớn gì lắm. Chỉ thấy tê rần ở vết mổ sau vai. "Tỉnh rồi à?" Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Giọng trầm lạnh của Lục Thần Kiệt vang lên. Cô nương theo hướng phát ra âm thanh, tìm thấy bóng dáng ngồi thẳng tắp ở chiếc ghế bên cạnh giường. Vẫn là khuôn mặt đẹp không góc chết kiêu ngạo. Chỉ là ánh mắt nhìn cô có thêm vài phần ôn hòa cùng áy náy. "Tôi... khát..." Cô làm như không thấy, khó khăn lên tiếng, giọng khàn yếu đi trông thấy. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Lục Thần Hạo không nói gì, đứng dậy đi rót cho cô một ly nước ấm. "Ngồi dậy đi!" Ngay lúc Tuyết Vũ nghĩ anh sẽ đưa để cô tự uống. Lục Anh nhẹ nhàng đỡ cô ngồi dậy, để cô dựa vào trước ngực mình, cẩn thận tránh vết thương sau vài, tay cầm ly nước Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Thần Hạo lại làm ra một hành động không tưởng. đặt lên miệng cô. Tuyết Vũ đảo mắt một vòng, há miệng uống hết ly nước. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Cảm giác dễ chịu hơn nhiều. Lục Thần Hạo cất ly lên bàn, chu đáo kéo gối đệm sau lưng, cho cô ngồi dựa vào. "Thế nào, đau lắm không?" Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Cô lắc đầu "Chắc do còn thuốc tế, không thấy đau lắm. Ba mẹ tôi... đã biết chưa?" "Biết rồi. Thấy cô không việc gì, tôi đã bảo họ về nghỉ ngơi rồi." Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Tuyết Vũ khẽ ừ một tiếng coi như đã nghe. "Đói không, ăn chút cháo nhé." Lục Thần Hạo không đang hỏi ý kiến của cô, mà giống thông báo hơn. Bằng chứng là anh nói xong, đã đứng dậy tiến đến bàn cạnh đầu giường, mở hộp giữ nhiệt đựng cháo ra, thuần thục đổ ra tô. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Cháo này là bà Lục sau khi về đã cho người đem tới, nói đợi khi nào cô tỉnh dậy sẽ cho cô ăn. Mời bạn đọc truyện trên
Chương 15 Trúng Đạn Một người đàn ông trẻ tướng mạo khá tuấn tú đi tới trước mặt Lục Thần Kiệt, cúi chào Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Cậu chủ." "Ừ. Xử lý hết cho tôi. Còn chú ba, mang đi!" Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Lục Thần Hạo thu dao găm, giao Lục Hàng Cảnh cho người người của mình. Mang đi? Lục Hàng Cảnh không hiểu Lục Thần Hạo muốn mang mình đi đâu, dữ dằn hỏi "Lục Thần Hạo, mày muốn mang tao đi đâu? Tao là chú mày đấy." Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Yên tâm, tôi chỉ đưa chú về nhà gặp ba một chuyển thôi. Lâu rồi hai người không gặp nhau, chắc có nhiều chuyện để nói lắm." Lục Hàng Cảnh khiếp sợ, thái độ thay đổi nhanh hơn lật sách "Không, Thần Hạo, chú xin cháu. Chú sai rồi, là chú nhất thời hồ đồ. Cháu tha cho chú lần này đi, đừng giao chú cho ba cháu. Chú hứa sẽ không tới tìm Lục gia gây chuyện nữa. Nếu cháu muốn, chú sẽ lập tức trở về Nam Phi. Cả đời này cũng không về nước nữa." Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Người khác không biết, Lục Hàng Cảnh sao lại không hiểu rõ con người thật của Lục Bạch Văn. Một sát nhân, máu lạnh, giết người không ghê tay, vô tình, tàn nhẫn không gì sánh bằng. Để có thể có địa vị cao trăm ngàn người ngưỡng mộ, nể trọng như ngày hôm nay, Lục Bạch Văn không biết đã dẫm lên bao nhiêu xác người mà đi. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Lục Bạch Văn bây giờ tuy đã thu liễm, như hổ ăn chay, tạo cho mình cái vỏ bọc là người có lòng nhân từ, thấu tình đạt lý, công chính liêm minh, yêu vợ thương con. Nhưng bản chất nguyên thủy sao có thể thay đổi. Cũng chỉ có cái yêu vợ thương con là thật mà thôi. Ngay cả người em trai ruột là ông đây vì ông ta mà cống hiến hết mình, Lục Bạch Văn còn có thể tuyệt tình tổng sang Nam Phi. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Nếu Lục Bạch Văn biết ông ta cãi ý trở về, còn bắt cóc con trai, chắc chắn Lục Bạch Văn sẽ không tha cho nữa. Có điều, Lục Thần Hạo không nghe được nỗi lòng của người chú này. Anh chỉ nghĩ Lục Hàng Cảnh chỉ đơn giản là sợ anh trai theo bản năng thôi, không nghĩ nhiều, nói "Chú ba, chú nên cảm thấy may mắn vì mang chung dòng máu với tông. Nếu là người khác, tôi sẽ không giao cho ba mình đâu. Đem đi." Anh đồng thời quay qua cởi trói cho Tuyết Vũ. "Có sao không?" Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Tuyết Vũ lắc đầu "Không sao!" Đôi mắt trong veo, hời hợt, điềm nhiên, cứ như những gì xảy ra xung quanh chỉ là ảo ảnh, không liên quan cô. Lục Hàng Cảnh không được điềm tĩnh như vậy, sau câu nói kia, cơ thể càng mạnh run, dáng vẻ hèn mọn, còn đâu bộ dáng quyền uy, hống hách, ban đầu, khẩn thiết cầu xin, chỉ thiếu quỳ xuống dập đầu. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Cái gì gọi là cảm thấy may mắn. Ông tình nguyện chịu để nó xử lý còn hơn là đến gặp Lục Bạch Văn đấy. Tiếc thay, bất kể ông có nói gì, làm gì cũng không thay đổi được quyết định của Lục Thần Hạo, cuối cùng vẫn bị kéo lên xe, mang đi. Dù sao, Lục Thần Hạo nghĩ, ông già nhà anh không phải loại người tuyệt tình tuyệt nghĩa, sẽ không làm gì quá đáng với em trai ruột của mình. "Đi thôi." Anh trầm lặng ôm eo Tuyết Vũ đi về phía trực thăng, giọng nói mang vài tia thích thú "Cô gan dạ hơn tôi tưởng đấy! Không sợ sao?" Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Tuyết Vũ nhún vai, không dấu vết nhìn Lục Hàng Cảnh, cũng không giãy ra "Sợ thì sao? Khóc lóc có tác dụng gì?" Lục Thần Hạo cong khóe môi, không nói gì. Bây giờ, anh hình như cảm nhận được một chút điều tốt khi lấy cô vợ hào môn này rồi. Ít ra, khi gặp chuyện cô không nháo, anh cũng sẽ bớt phiền! Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Cẩn thận!" Tiếng Tuyết Vũ vừa hô lên, cô đã chắn sau lưng anh. Pång! Viên đạn bay ra ngay lúc đó. Lục Thần Hạo vừa ngoảnh lại, Tuyết Vũ đã ngã vào người anh. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Anh sững người! Dưới vai phải của cô, máu chảy ra, nhanh chóng nhuộm đỏ phần lưng áo trắng. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Trần Tuyết Vũ. Cô bị điện à!" Lục Thần Hạo thoáng cái hồi thần, nhíu mày chặt chân mày, mắng. "Tôi vừa cứu anh đấy! Vậy mà còn mắng tôi điên!" Tuyết Vũ bất mãn, bĩu môi, tưởng chừng không có một chút đau đớn nào. Hai mắt cứ thể ngắm nghiền lại, ngất đi. Sắc mặt Lục Thần Hạo âm trầm, lãnh khốc. Hàn khí từ người anh lan tràn ra khắp nơi. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Ngu ngốc!" Anh vẫn mắng, ai mượn cô ta cứu anh. Chỉ là động tác vội hơn bình thường, bế cô lên. Tên vừa bắn lén kia đã bị người của Lục Thần Hạo bắn một phát vào ngực, tắt thở rồi! Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Tài xế sau vài giây chấn động, sực tỉnh lại, không cần Lục Thần Hạo sai bảo, rất hiểu chuyện chạy lên mở cửa xe cho anh. Phần mình ngồi vào ghế lái, nhanh chóng cho xe chuyển bánh, tăng tốc. Trên xe, Lục Thần Hạo sơ cứu cầm máu cho Tuyết Vũ. Thao tác đầu ra đó, không hề rối loạn. Đáng ghét! Là tại anh quá sơ ý! Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Xe chạy như ăn cướp, chỉ hơn chục phút đã tới bệnh viện. Tuyết Vũ được đưa vào phòng cấp cứu. Ông bà Trần, ông bà Lục hay tin, vội vã đến bệnh viện. "Thần Hạo, mau nói cho mẹ biết, Tuyết Vũ thế nào rồi? Có nguy hiểm gì không? Sao đang yên đang lành nó lại vào viện được chứ?" Bà Trần vừa tới nơi, đã sốt sắng hỏi. Khi Lục Thần Hạo thông báo, cũng chỉ nói Tuyết Vũ vào viện, không nói rõ sự tình. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Phải đấy, chẳng phải hôm nay Tuyết Vũ đến công ty làm việc sao. Sao bỗng dưng lại có chuyện được chứ." Bà Lục cũng lên tiếng. "Vợ con vẫn đang được cấp cứu, vẫn chưa biết kết quả." Lục Thần Hạo giọng không quá ngoan ngoãn nhưng cũng không thiếu đi phép lễ độ. Anh gộp lại mọi câu hỏi, kể lại sự cố hôm nay, không hề giấu giếm. Cho dù muốn giấu, cũng không được. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Sao lại ra nông nỗi này chứ?" Bà Trần sốc, che miệng, xanh tái mặt, lảo đảo xuýt ngã, may nhờ Trần Trọng Cường đỡ mới đứng vững được. Trần Trọng Cường sắc mặt âm u, vừa tức giận kẻ khiến con gái mình bị thương, vừa tức Lục Thần Hạo không bảo vệ được con gái mình. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Ông bà Lục bất ngờ, không nghĩ tới lại có sự tình như vậy. "Con xin lỗi. Đã để ba mẹ lo lắng. Là do con không bảo vệ được Tuyết Vũ. Để cô ấy đỡ thay con một viên đạn." Anh cúi đầu nhận lỗi, thực sự áy náy cùng cảm thấy bản thân vô dụng. Một bộ sẵn sàng chờ ba vợ chỉ trích. Tuy rằng anh ghét Trần Tuyết Vũ, nhưng việc để một cô gái đỡ thay mình một viên đạn là chuyện không thể chấp nhận được. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Xin lỗi thì có tác dụng gì. Anh thân là đàn ông, mà lại không bảo vệ được vợ mình, lại để con bé đỡ thay! Nếu không may viên đạn bắn vào ngực, anh nói xem lúc đó ai đền con gái cho chúng tôi!" Trần Trọng Cường không kiêng kỵ gì, dạy bảo con rể tại chỗ. Nói gì thì nói, tuy địa vị của Lục gia lớn mạnh không phải ai cũng đụng vào được. Nhưng Trần gia cũng đâu thua kém gì, Trần Trọng Cường có đủ vốn liếng để lên mặt chất vấn anh con rể cực phẩm này. Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Vợ chồng Lục Bạch Văn nhíu mày, không vui, nhưng tự biết mình đuối lý, không thể phản bác. Tuy rằng Lục Hàng Cảnh đã bị đuổi ra khỏi Lục gia, nhưng dù thế nào vẫn không thể thay đổi được sự thật, Lục Hàng Cảnh là em trai của ông. Em trai mình lại đi bắn hạ thương cháu dâu, chuyện này mà đồn ra ngoài, không phải sẽ thành chuyện cười cho thiên hạ đàm tiểu sao. Đã vậy, cô con dâu này của ông, là con gái cưng của tỷ phú giàu nhất Châu Á đấy. Lục Bạch Văn trầm mặc một lát, thở dài Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter "Thật xin lỗi, lại để anh chị xui gia chê cười rồi. Thằng em này của tôi, mấy năm trước làm điều sai trái, đã bị đuổi ra khỏi gia tộc. Cứ tưởng nó sẽ biết lỗi thay đổi tính tình, không ngờ lại tiếp tục làm xằng bậy. Anh chị xui yên tâm, lần này tôi sẽ xử phạt nó cho anh chị câu trả lời thoả đáng." %3D Trần Trọng Cường sắc mặt khá hơn một chút, cũng không muốn tỏ ra khách khí gì, gật đầu "Anh xui cảm thấy như thế nào thỏa đáng là được rồi." Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter Lục Bạch Văn hiểu ý, dù không hài lòng, cũng không thể nói gì thêm. Lần này là do Lục gia sai sót! Mời bạn đọc truyện trên Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Significado de Traiu Traiu vem do verbo trair. O mesmo que equivocou, enganou, iludiu, ludibriou, atraiçoou. Significado de trair Enganar perfidamente, atraiçoar trair um ao cumprimento de trair seus trair um segredo. Definição de Traiu Flexão do verbo trair na 3ª pessoa do singular do pretérito perfeito do indicativo Separação silábica tra-iu Exemplos com a palavra traiu Seus detratores na direita afirmaram que ele traiu o partido e foi irresponsável diante dos desafios geopolíticos do país. Folha de 17/06/2012 Ainda conforme as investigações, ela o traiu e, por isso, levou uma surra -o motivo de ter chegado ferida à delegacia. Folha de 11/10/2012 Sobre críticas feitas pelo líder do DEM, disse que "a história dirá quem traiu e quem não traiu a medicina". Folha de 10/10/2013 Outras informações sobre a palavra Possui 5 letras Possui as vogais a i u Possui as consoantes r t A palavra escrita ao contrário uiart Rimas com traiu abriu arrepio tardio juvenil brasil alvadio desafio estio estudantil tamboril pueril gentil ardil luzidio vadio saiu senhorio bravio sadio servil civil mulherio macio febril Anagramas de traiu atuirriútaturaítuíra Mais Curiosidades
Influenciadora se emocionou ao falar sobre a transformação que fez no visual ontem, na terça-feira Antes e depois de Viih Tube Reprodução/Instagram Depois de transformar sua casa em um salão de beleza para enfim, fazer uma mudança em seus cabelos, a influenciadora Viih Tube mostrou o resultado nesta quarta-feira para os seus seguidores. Viih Tube publicou um vídeo emocionante do momento em que estava pintando os cabelos - a transformação foi feita ontem a noite e no vídeo compartilhado, ela explicou o que essa nova mudança significa em sua vida nessa fase que, além de ter se tornado mãe, assumiu seus negócios e lançou uma nova marca. "Meu maior sonho sempre foi ser mãe. Vai ser uma nova eu. Querendo ou não, você esquece um pouco de você pra abdicar sua vida pelo seu bebê. Essa transformação não é só de cabelo, mas de vida. Vai ser uma nova eu", disse a influenciadora emocionada. Viih Tube é mãe de Lua de 1 mês, fruto de seu casamento com Eliezer. Veja mais fotos de Viih Tube e Eliezer Veja mais fotos de Viih Tube e Eliezer Eliezer, que está trabalhando em Sorocaba, não se conteve e rasgou elogios para sua esposa. "Nem sei como elogiar! A Lua vai ter que ficar um dia com avó", brincou o ex-BBB. Eliezer se derrete por novo visual de Viih Tube — Foto Reprodução/Instagram Famosos, amigos e celebridades encheram Viih Tube de elogios, e cá entre nós ela ficou realmente linda! "LINDAAAAA!!! Você é linda e uma super mãe! Sua filha vai ter orgulho da mãe dela", elogiou Yasmin Brunet. "Meu Deus, você tá maravilhosa!", comentou Lucas Rangel. Antes e depois de Viih Tube — Foto Reprodução/Instagram Nomes famosos reagem a vídeo de Viih Tube — Foto Reprodução/Instagram Nomes famosos reagem a vídeo de Viih Tube — Foto Reprodução/Instagram Nomes famosos reagem a vídeo de Viih Tube — Foto Reprodução/Instagram
Mô tả Nhảy hố truyện Sự Trả Thù Của Mẫu Đơn – Tường Lam truyện full Tác giả Diên Vĩ Đỏ Thể Loại Ngôn Tình, Báo Thù Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé! Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên Show more Bình Luận Trả lời Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Name * Email * Website Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi.
su tra thu cua mau don